Mừng Khánh Đản PL 2557

 

 

Sau mùa xuân là mùa hạ đến

Mừng Đản sanh giữa bến nhân gian

Trang nghiêm tôn kính vô vàn

Đền ơn Phật đức của đàn hậu lai

Niềm kính ngưỡng không phai tấc dạ

Dù xa quê đất lạ chung lo

Thượng cầu nhân loại ấm no

Hạ nguyện thế giới tự do hòa bình


Thích Nữ Diệu Ân

 

Một thoáng cho quê hương

Quê hương ta ba miền Nam Trung Bắc

Đã lâu đời thường nghe nhắc trên môi

Mà riêng tôi sao vẫn cứ bồi hồi

Khi ôn lại qua rồi xa xưa đó

Lũy tre làng nơi đây mình đâu có

Bờ giậu xanh ra ngó lúc chiều buông

Con đường xưa mẹ chỉ cánh chim buồn

Tuy thơ dại hằng luôn trong trí nhớ

Mái đầu xanh giờ pha sương nửa mớ

Lúc về chiều mà lòng chớ phôi pha

Một chuyến đi là thay đổi sơn hà

Người còn lại nhạt nhòa theo năm tháng

Nhờ biết tu nên hằng đêm thiền quán

Lắng tâm tư trưa sáng chốn quê người

Giữa dòng đời thiên hạ vẫn vui tươi

Vô thường đến khóc cười trong khoảnh khắc

Kiếp nhân sinh đâu có chi vững chắc

Đường niết bàn vướng mắc khó bề trông

Được lặng yên là sen nở trong lòng

Hoa giải thoát chẳng mong mà vẫn tới

 

Mùa An Cư Kiết Đông Tân Tỵ 2002

 

Thích Nữ Diệu Ân

Mừng Xuân Quý Tỵ

 

Vui xuân ta ngắm mai vàng
Trên cành tươi thắm đạo tràng Quán Âm
Hồng bao phát lộc hằng năm
Cho đàn con Phật vui tâm lễ chùa….

2013